ĐỊNH MỆNH - Trang 356

con. Nhưng bao tháng chữa trị thì vợ chồng lại xa nhau, không biết cách
chữa trị của bà bác sĩ ấy có kết quả không? Cháu không dám hy vọng bà
bác sĩ ấy nói rằng cháu có hy vọng có con nữa.

- Vậy thì cháu cầu Trời Phật cho cháu còn có thể sanh đẻ.

Thúy thở dài:

- Nhưng liệu anh Tấn có thể quên đi cái chuyện rủi ro vô lý ấy không

dì? Đàn ông mỗi khi họ in trí một việc gì thì dù trời long đất lở, họ cũng
không chịu xóa bỏ cái tư tưởng sai lầm của họ. Bây giờ anh Tấn đang sống
xa cháu, anh ấy nhớ thương và thấy cần đến cháu, nhưng khi cháu về sống
gần anh rồi, thì anh lại nhớ cái chuyện bé Lộc là con của ông Châm.

Hồi đó anh không biết ông Châm là ai thì không nói gì, nhưng bây giờ

anh biết ông Châm là chú Tư của anh, thì thật tai hại vô cùng.

Bà Hà đã khuyên lơn, dỗ dành Thúy và chiều hôm ấy, khi Tấn đến

thăm Thúy, bà Hà kiếm cớ đi khui hụi, bà tránh để Tấn và Thúy nói
chuyện. Còn Sơn thì lúc ấy không có ở nhà, đến nhà của Ngọc Hoa để nhận
đồ đạc của chị Ngọc Hoa nhờ gởi qua Úc.

Bé Lộc vừa thấy Tấn đã chạy ra ôm chầm lấy chàng:

- Cha đến rước mẹ và con về phải không?

Thúy nghe vậy liền rầy nó:

- Đừng nói bậy.

Thằng bé liền cãi lại:

- Hồi hôm mẹ nói vậy kia mà.

Tấn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.