ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 1502

phòng lên hung hăng nèm vào người kia, làm cho người đó bị thương hôn
mê bất tỉnh.

Ánh mắt anh chợt sẫm lại, lên tiếng hỏi, "Kim Trạch Húc cứu em?"

Cô gật mạnh đầu, "Anh ấy vì cứu em đã bị người kia làm bị thương,

cánh tay anh ấy còn bị người đó cắt một đường thật lớn...... Cho nên em
đưa Trạch Húc trở lại phòng của anh ấy, lúc đó em định báo cảnh sát.”

Anh đột nhiên hỏi, "Hắn ta bảo em đừng báo cảnh sát?"

Cô kinh ngạc, "Làm sao anh biết?"

Anh không giải thích, "Em nói tiếp đi."

Cô từ từ kể tiếp, "Lúc em chuẩn bị báo cảnh sát, Trạch Húc nói anh ấy

chỉ bị một vết thương nhỏ, nên bảo em đừng báo cảnh sát, bởi vì nếu báo
cảnh sát, dựa vào thân phận đại chúng của anh ấy thì chuyện này sẽ rất
nhanh bị đồn thổi lên, mà đối với danh dự của em cũng không tốt, cộng
thêm lúc đó em vì nếu đưa chuyện này ra ánh sáng rồi anh sẽ biết em đến
Los Angeles, cho nên em đồng ý với Trạch Húc.... ....... Trạch húc nói rằng
chỉ là vết thương nhỏ không chịu đi bệnh viện, nhưng vì vết thương bị
nhiễm trùng cho nên anh ấy bị sốt, vì thế suót hai ngày em ở trong phòng
chăm sóc cho anh ấy, may mắn là đến ngày thứ ba thì anh ấy cũng hạ sốt,
tình trạng cánh tay cũng chuyển biến tốt, do đó mà em ở lại Los Angeles
thêm mấy ngày....Lúc em muốn quay lại Male, Trạch Húc nói anh ấy vừa
hoàn thành xong một hạng mục khách sạn đang muốn đi du lịch chơi cho
thoải mái, cho nên anh ấy cùng em trở lại Male, nhưng thật ra em biết
Trạch Húc là không yên tâm để em về Male một mình.... ........”

Chân mày anh hơi nhíu lại, “Tại sao đến bây giờ em vẫn không nói

với anh chuyện này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.