ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 1929

cho con mấy phút."

Bà Hạ đã đoán được Hạ Tử Du muốn nói riêng với Liễu Nhiên chuyện

gì, bà Hạ lắc đầu, "Tử Du, không nên làm thế...."

Hạ Tử Du nghiêm nghị nói, "Mẹ, tiếp tục giấu con bé mới là tàn nhẫn

với nó.... Con không muốn mỗi khi Ngôn Ngôn nhắc đến Đàm Dịch Khiêm
thì con lại lấy đủ thứ lý do, rồi cũng có ngày hết lý do mà thôi."

Bà Hạ vẫn lắc đầu, "Tử Du...."

Hạ Tử Du cầu xin, "Mẹ, xin mẹ cho bọn con mấy phút."

Cô không muốn mẹ mình cùng ở đây bỏi biết bà quá mềm lòng, lúc

Liễu Nhiên khóc, có lẽ mẹ cô sẽ bất chấp tất cả để ngăn cản cô.

Bà Hạ từ từ đứng dậy, bước được một bước, bà Hạ đau lòng nói, "Con

gái là con của con, mẹ không có quyền cấm con.... Mẹ mong rằng đây là sự
lựa chọn sau khi con đã suy nghĩ cẩn thận.”

Hạ Tử Du nhẹ nhàng gật đầu.

Bà Hạ liền đi ra khỏi phòng, cũng đóng luôn cửa phòng lại.

Trong phòng chỉ còn lại Hạ Tử Du và Liễu Nhiên, Hạ Tử Du hít một

hơi thật sâu, nhẹ nhàng dùng tay lau đi những giọt nước mắt vòng quanh
trên mặt con gái, điềm tĩnh nói, "Ngôn Ngôn, đừng khóc, mẹ hứa với con,
chờ khi mẹ nói hết mọi chuyện với con, con muốn đi gặp ba, mẹ sẽ đưa con
đi.”

Lời nói của Hạ Tử Du rốt cuộc cũng làm cho Liễu Nhiên từ từ nín

khóc, Liễu Nhiên mở to đôi mắt mọng nước nhìn chằm chằm Hạ Tử Du.

Hạ Tử Du ngồi xổm xuống, đỡ thân thể bé bỏng của Liễu Nhiên, dừng

lời lẽ mà trẻ con có thể hiểu được nói, "Ngôn Ngôn, mẹ biết con là một đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.