ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 2750

Giọng Hạ Tử Du quá khàn và nhỏ, Đàm Dịch Khiêm vốn không thể

nào nghe đầy đủ cả câu.

Đàm Dịch Khiêm lại lần nữa rống giận với bác sĩ, "Sao cô ấy không

nói chuyện với tôi được nữa vậy, tình huống rốt cuộc là có đúng bình
thường hay không hả?"

Bác sĩ giải thích, "Tổng giám đốc Đàm yên tâm, chỉ là do thuốc mê đã

bắt đầu có tác dụng rồi, nhưng chúng tôi chỉ gây tê từ phần eo, từ từ bà
Đàm sẽ thấy dễ chịu hơn.... .Mời ông hãy đứng sang một bên, chúng tôi cần
phải tiến hành giải phẫu...."

Đàm Dịch Khiêm nắm chặt mười ngón tay Hạ Tử Du, cắn răng rít lên,

"Tôi sẽ không rời cô ấy dù chỉ một bước! !"

Bác sĩ lộ vẻ khó xử, "Nhưng mà tổng giám đốc Đàm...."

Lúc này, Hạ Tử Du dùng chút ý thức yếu ớt căn dặn Đàm Dịch Khiêm,

"Ông xã, em không sao .... .Chỉ cần em có thể nhìn thấy anh là được rồi...."

Đàm Dịch Khiêm hôn lên bàn tay Hạ Tử Du, lời nói vô cùng kiên định

nhưng không kém phần dịu dàng, "Không, anh đã hứa là phải ở lại bên
cạnh em một tấc cũng không rời, anh tuyệt đối sẽ không bỏ lại em một
mình vào thời điểm này!"

Y tá sốt ruột nhìn tới bác sĩ, "Vậy...."

Bác sĩ cố gắng khuyên thêm lần nữa, "Tổng giám đốc Đàm...."

Nhưng không ngờ, Đàm Dịch Khiêm lại lạnh lùng trừng mắt nhìn

sang vị bác sĩ, lạnh giọng nói, "Mau làm phẫu thuật cho cô ấy đi, nếu như
cô ấy có xảy ra chuyện gì, tôi nhất định sẽ không để cho các người được
sống yên ổn! !"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.