ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 3002

cho nên, tối nay sau khi Đàm Tâm ngủ, anh bạn họ Quý nào đó luôn trong
trạng thái mất ngủ định len lút ôm chăn trèo lên giường, ai có thể ngờ tới,
người anh còn chưa đặt lên giường, giọng nói vô cùng tỉnh táo y như chưa
có ngủ của Đàm Tâm vang lên, "Anh mà dám đến gần cái giường một bước
nữa, tôi sẽ ngay lập tức đá anh bay ra khỏi phòng!"

Quý Kình Phàm không ngờ đến Đàm Tâm lại cảnh giác cao thế,

không thể làm gì khác hơn đành phải ảo não bò lại ghế sofa của mình.

Có lẽ là biết bản thân vô vọng quay về với cái giường lớn màu hồng

đầy ảo mộng kia nữa, Quý Kình Phàm trăn trở với cái ghế sofa kia một hồi
rồi cũng đi vào giấc ngủ.... .

Thế mà, đâu ai có thể biết được trời sẽ nổi gió lúc nào....

Mặc dù thường ngày Đàm Tâm tùy hứng phách lối, nhưng căn bản cô

vẫn là một cô gái thiện lương, cho dù phạt anh đi ngủ trên sofa, cũng vẫn
biết để lại cho anh cái chăn, nửa đêm đi vệ sinh, nếu như nhìn thấy lúc anh
ngủ mà chăn rơi xuống đất, Đàm Tâm sẽ nhặt lên giúp anh đắp chăn lại,
vậy mà, tối nay....

Không, phải nói là nửa đêm, Quý Kình Phàm bị lạnh đến mức giựt

mình tỉnh dậy....

Thì ra là, lúc nửa đêm Đàm Tâm tỉnh dậy đi vệ sinh, lại mang luôn cái

chăn anh đang đắp đi mất, chỉ để mặc anh mặc một đồ ngủ cảm nhận cái
lạnh của buối tối mùa Thu....

Quý Kình Phàm vẫn cứ tưởng Đàm Tâm vẫn đang giận anh chuyện

anh tự tiện bò lên giường, tự biết đuối lý, nên cũng chẳng tranh cãi gì với
cô, vậy nên tự mình đi tìm thêm một cái chăn khác ở trong phòng cô.

Trong lúc anh bạn họ Quý đang tìm kiếm cái chăn khác nhưng tìm mãi

vẫn không thấy thì Đàm Tâm đang nằm nghiêng ngủ mơ mơ màng màng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.