ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 3168

Quý Kình Phàm chậm rãi đi tới, không để ý đến sự giãy dụa của cô, bế

cô lên.

Đàm Tâm dùng cả tay lẫn chân chống cự lại anh, tuy nhiên Quý Kình

Phàm vẫn ôm siết cô như thế, cho đến khi anh ôm cô ngồi xuống ghế sofa.

Ngay sau lúc đó, cho dù Đàm Tâm có mắng mỏ thế nào, Quý Kình

Phàm đều không đáp lại, mặc cho cô trút giận .... .

Thời gian từ từ trôi qua, cuối cùng Đàm Tâm cũng yên tĩnh lại....

Sau cùng, Quý Kình Phàm cúi người hôn lên giọt nước mắt đọng trên

mi của Đàm Tâm, u uẩn hỏi, "Em chán ghét anh đến thế sao?"

Nước mắt lăn tròn tí tách liên tiếp rơi trên gò má Đàm Tâm, ánh mắt

của cô dường như đã mất đi tiêu cự, không có sự phản kháng và kích động
như lúc trước, ngây người và im lặng nhìn anh.

Quý Kình Phàm cầm Đàm Tâm tay lên hỏi, "Còn đau không?"

Đúng vậy, lúc còn ở London, nếu như anh không để cô quay về, thì cô

sẽ chọn cách tự hủy hoại mình.... .Thật may là trên cổ tay cô chỉ có một vết
cắt nho nhỏ, không nghiêm trọng lắm.

Đàm Tâm ngước đôi mắt ngây ngô của mình lên nhìn anh, "Tôi xin

anh....Đừng xuất hiện trước mặt của tôi nữa.... ."

Quý Kình Phàm dùng lời lẽ như tuyên thề, "Anh không bao giờ buông

tay em ra!"

Ngữ điệu của Đàm Tâm đau xót lại hàm chứa lạnh lẽo, "Trừ phi anh

muốn tôi chết...."

Quý Kình Phàm nhíu mày, "Em cần thiết phải hành hạ anh như vậy

sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.