ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 652

“Chiếc nhẫn này coi như là......" Chiếc nhẫn này nhất định là niềm

ngạc nhiên mà chị Dư nói Đàm Dịch Khiêm muốn dành cho cô, cô cũng
đoán được tiếp theo Đàm Dịch Khiêm sẽ nói gì với cô, thế nhưng, cô vẫn
cần phải làm bộ không biết, bởi vì trước mặt đàn ông phụ nữ ngu ngốc mới
được coi là đáng yêu.

Anh cầm tay phải của cô lên, khẽ hôn mu bàn tay cô, "Khi chúng ta cử

hành hôn lễ, em hãy đeo nó."

Cô tỏ vẻ kinh ngạc, "Hả?"

Anh lên tiếng, không cho cự tuyệt, "Cử hành hôn lễ, tuần sau."

Khuôn mặt cô lộ vẻ ngượng ngùng, "Nào có ai cầu hôn bá đạo như

vậy chứ....."

Khóe miệng anh cong cong, "Đừng quên em đã là vợ của anh!"

Cô bĩu môi, "Đều do anh bày kế với em......"

Anh khẽ nhíu mày, "Em có ý kiến hả?"

Cô ngượng ngùng nói, "Cũng không phải, nhưng em và anh kết hôn

mà không hưởng thụ chút lãng mạn của người yêu nào cả. Như là cầu hôn,
hoặc là anh nói vài lời dễ nghe......"

"Em muốn anh nói gì?"

Cô làm nũng ám hiệu, "Ví dụ như vài lời nói phụ nữ thích nghe."

"Ví dụ như." Anh nhướng mày giả bộ ngu ngốc.

Cô ra vẻ oán hận nói, "Ba cái chữ kia á! Nào có ai thậm chí còn không

nói điều này......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.