ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 744

Ngay sau đó là tút tút khi điện thoại cắt đứt,Hạ Tử Du kiềm nén sự

chua xót trong lòng, hít sâu một hơi, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Kim Trạch Húc đi vào phòng bệnh, trong tay xách canh bổ dưỡng

thích hợp cho phụ nữ có thai anh sai người hầm cách thủy, nhìn thấy mắt
Hạ Tử Du hướng ra ngoài cửa sổ, Kim Trạch Húc đặt hộp giữ ấm lên mặt
bàn, bước nhẹ tới mép giường, dịu dàng hỏi, "Hôm nay cảm thấy có khỏe
không?"

Hạ Tử Du dời ánh mắt về phía Kim Trạch Húc, thu lại vẻ ưu thương ở

đáy mắt vừa rồi, cô khẽ mỉm cười, "Ừ."

Kim Trạch Húc đổ canh gà vào trong chén, cẩn thận từng li từng tí

bưng đến trước mặt Hạ Tử Du, săn sóc mà dùng cái muỗng quấy cho nguội,
"Uống đi, bác sĩ nói thân thể em quá suy yếu."

Hạ Tử Du lại gần ngửi mùi thơm của canh, khẽ cười nói, "Thơm quá!"

Lâu lắm rồi Kim Trạch Húc mới thấy Hạ Tử Du nở nụ cười tươi như

vậy,anh nhìn cô không khỏi thất thần.

Hạ Tử Du chú ý tới Kim Trạch Húc nhìn chằm chằm vào động tác của

cô, nghi ngờ hỏi, "Trên mặt em có gì sao?"

Kim Trạch Húc cười nhạt lắc đầu, "Rất muốn thấy em cười."

Hạ Tử Du nhận lấy cái chén trong tay Kim Trạch Húc, bình tĩnh nói,

"Dù thế nào đi nữa, chuyện quá khứ đều đã qua rồi, con người luôn tiến lên
phía trước mà, đúng không?" Cô không dùng muỗng, mà là bưng chén từ từ
uống canh. Chỉ có cô biết, lúc này cô không phải chỉ đang ăn canh, mà còn
nuốt chua xót vọt lên giữa cổ họng vào trong bụng.

Kim Trạch Húc biết Hạ Tử Duđang che giấu tâm tình thực sự, nhưng

anh cũng không vạch trần, anh chỉ mỉm cười theo, "Em có thể nghĩ như vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.