của cô đập loạn như nai con, lập tức cô liền kéo Hạ Tử Du đuổi theo người
đàn ông kia, nào ngờ Hạ Tử Du lại mỉm cười nói một câu ——"Làm ơn,
bên cạnh có bạn gái của người ta rồi". Cũng bởi vì câu này, cô bỏ lỡ cô hội
gặp mặt Đàm Dịch Khiêm. Dĩ nhiên, ngay sau đó cô cũng không biết người
đàn ông ngạo nghễ đó chính là Đàm Dịch Khiêm, nếu không, cho dù cô
phải gánh tội phá hư giây phút lãng mạn của người ta cũng phải nhìn mặt
Đàm Dịch Khiêm một lần.
Hạ Tử Du nói lúng túng, "A, cô Giản, tôi tưởng rằng cô thích tổng
giám đốc Kiều của chúng tôi chứ."
Khuôn mặt dễ thương của Giản Nhược nhất thời ngượng ngùng đỏ
bừng, lắp bắp, "Ai nói tôi thích tổng giám đốc Kiều? Tôi không thèm nghe
cô nói nữa, Hạ Tử Du, chuyện này tôi với cô chưa xong đâu......Hix, khó
khăn lắm mới có cơ hội nhìn thấy tổng giám đốc Đàm, mà cô lại có thể làm
cho tôi bỏ lỡ cơ hội tốt trời cho này, hừ!"
Nhìn Giản Nhược tức giận rời khỏi, Hạ Tử Du sững sờ, một hồi lâu
sau lắc đầu cười. Ở bên Giản Nhược mấy ngày, cô biết tính cách cởi mở
hoạt bát của Giản Nhược, không nói đến lúc này Giản Nhược không thực
sự giận cô, cho dù giận cô, cô tin rằng Giản Nhược sẽ nguôi giận nhanh
chóng. Nhưng như đã nói, cô hoàn toàn vô tội, ngày đó Giản Nhược cũng
không hỏi cô người đàn ông đó là ai mà!
Phát hiện Giản Nhược giận dỗi, Kiều Sở Ngạn nghi ngờ đi tới bên
cạnh Hạ Tử Du, "Sao vậy, cô chọc giận Giản Nhược à?"
Hạ Tử Dunói đùa, "Không có sao, cô ấy chỉ nhất thời bị nam sắc mê
hoặc, anh yên tâm, mấy ngày sau lại bình thường." Cô không bao giờ phủ
nhận Đàm Dịch Khiêm là người đàn ông có dáng người đẹp nhất mà cô
nhìn gặp trên thế giới này.