ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 957

Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm mông lung ngắm nhìn Hạ Tử Du, giọng

nói trầm hơn lúc nãy, dường như còn có chút ngà ngà say: “Em tới đây…..”

Cô nghe ra giọng anh khàn và nhỏ có vẻ như đã hơi say, cô vốn định

quay lại nhìn xem anh thế nào, nhưng nhớ lại những lần bị anh “ngấm
ngầm tính toán” gần đây, cô quyết định cắt ngang, nói lạnh lùng: “Nếu tổng
giám đốc Đàm say, tôi sẽ bảo nhân viên phục vụ của khách sạn đưa anh
về.” Vừa dứt lời cô liền đi nhanh ra khỏi phòng.

......

Đi xuống tầng dưới, Hạ Tử Du muốn vẫy một chiếc taxi để về thẳng

nhà, nhưng trong đầu cô lại khó có thể xua đi hình bóng của Đàm Dịch
Khiêm.

Nghĩ đến anh có lẽ bởi vì đi xã giao với đối tác mới uống say như vậy,

cuối cùng cô thôi không vẫy taxi nữa, mà quyết định ở lại tận mắt nhìn thấy
nhân viên phục vụ đưa anh rời khỏi đây, lúc đấy cô sẽ trở về.

Nhưng mà cô đứng dưới lầu hội sở đợi khoảng hơn nửa giờ đồng hồ,

vẫn không nhìn thấy người phục vụ đưa anh rời khỏi đây, cô thừa nhận bây
giờ cô đã bắt đầu có chút lo lắng, vì vậy cuối cùng cô quay trở lại căn
phòng được anh bao.

Cánh cửa phòng vẫn trong trạng thái khép hờ kể từ lúc cô rời khỏi, cô

đẩy nhẹ cửa phòng ra len lén thò đầu vào, liếc nhìn xem anh trong phòng
như thế nào.

Cô thật không ngờ, lúc này anh lại nằm im không nhúc nhích, người

dựa vào ghế sofa, chân mày dường như say rượu khó chịu mà khẽ nhíu lại.

Cô rón rén đi nhẹ đến gần chỗ anh, cảm thấy đã có thể nhìn thấy anh

trong bóng tối lờ mờ, cô lên tiếng khẽ gọi: “Này… Đàm Dịch Khiêm…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.