DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 265

Dick đứng dậy và bắt đầu thu dọn quần áo buổi chiều của chàng - cho dù

có phải mang mọi cay đắng và căm hận trên đời vào trong tim, chàng cũng
sẽ không yêu nàng lần nữa.

– Em không quan tâm đến Nicotera! - Nàng tuyên bố. - Nhưng ngày mai

em phải đến Livorno

[167]

với đoàn. Trời ạ, tại sao việc này lại xảy ra cơ chứ?

- Nước mắt nàng lại tuôn trào. - Thật xấu hổ. Tại sao anh tới đây? Tại sao
chúng ta không thể chỉ có kỷ niệm mà thôi? Em cảm thấy như thể em cãi
nhau với mẹ vậy.

Lúc chàng bắt đầu mặc quần áo, nàng đứng dậy và đi ra cửa.
– Tối nay em sẽ không đến dự tiệc. - Đây là cố gắng cuối cùng của nàng.

- Em sẽ ở lại với anh. Dù sao em cũng không muốn đi.

Ngọn triều bắt đầu chan chứa, nhưng chàng đã rút khỏi nó.
– Em sẽ ở trong phòng mình, - nàng dặn. - Tạm biệt Dick.
– Tạm biệt.
– Ôi, thật xấu hổ, thật xấu hổ. Chao ôi, xấu hổ quá. Mọi sự này là gì vậy?
– Anh đã tự hỏi như thế một thời gian dài.
– Nhưng tại sao lại đưa nó đến với em?
– Anh cho mình là Cái chết Đen

[168]

, - chàng nói, chậm rãi. - Hình như

anh không mang lại hạnh phúc cho nhiều người nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.