DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 274

CHƯƠNG 23

B

aby Warren nằm trên giường đến một giờ, đọc một trong những truyện

ngắn buồn tẻ kỳ lạ của Marion Crawford

[176]

, rồi cô đến bên cửa sổ và nhìn

xuống đường phố. Bên kia khách sạn có hai cảnh sát Ý, lố bịch trong áo
choàng không tay và những cái mũ sặc sỡ, vung vẩy từ bên này sang bên
kia, ngắm họ làm cô nghĩ đến viên sĩ quan cận vệ đã nhìn cô chằm chặp,
mãnh liệt đến thế trong bữa trưa. Anh ta kiêu ngạo vì là người cao trong một
chủng tộc thấp, và chẳng có nghĩa vụ tiết kiệm chiều cao của mình. Nếu anh
ta đến chỗ cô và hỏi: “Chúng ta cùng đi dạo nhé, cô và tôi?”, cô sẽ trả lời:
“Sao lại không nhỉ?”, ít nhất cho đến bây giờ, cô vẫn bị tách rời vì môi
trường xa lạ.

Ý nghĩ của Baby từ chàng vệ binh đến hai viên cảnh sát, đến Dick, cô về

giường và tắt đèn.

Sắp bốn giờ, Baby bị tiếng gõ cửa thô bạo đánh thức.
– Chuyện gì thế?
– Gác cửa đây, thưa cô.
Baby mặc áo khoác và đối diện với anh ta, vẫn ngái ngủ.
– Bạn cô tên là Deever gặp rắc rối. Ông ấy rắc rối với cảnh sát, và họ bắt

giam. Ông ấy cử một tài xế taxi đến nói rằng ông ta hứa cho hai trăm lire. -
Người gác cửa thận trọng dừng lại xem có được ưng thuận. - Người tài xế
nói ông Deever đang gặp rắc rối to. Ông ấy đánh cảnh sát và bị thương rất
nặng.

– Tôi sẽ xuống ngay.
Baby mặc quần áo, tim đập thình thịch lo lắng và mười phút sau đã ra

khỏi thang máy vào hành lang tối tăm. Người tài xế mang tin nhắn đã đi rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.