DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 82

CHƯƠNG 16

N

àng tỉnh giấc, bình tĩnh và ngượng ngập, vẻ kiều diễm trong gương

không an ủi được nàng, chỉ càng khuấy động nỗi đau hôm qua, và một bức
thư của mẹ do chàng trai đã đưa nàng đến cuộc khiêu vũ mùa thu năm ngoái
của đại học Yale chuyển, cậu ta báo tin đang ở Paris cũng chẳng ích gì, tất cả
dường như xa vời. Nàng ra khỏi phòng gặp vợ chồng Diver như một thử
thách, lòng nặng trĩu với nỗi buồn gấp đôi. Nhưng nó được che giấu dưới vỏ
bọc không thể xuyên qua như của Nicole khi họ gặp nhau và cùng đi mua
hàng loạt đồ trang trí. Tuy vậy, nó cũng an ủi khi Nicole nhận xét về một cô
bán hàng rầu rĩ:

– Phần lớn người ta cứ tưởng ai cũng nghĩ họ mãnh liệt hơn là thực, họ

ngỡ ý kiến của người khác về mình dao động trên một vòng cung tán thành
hoặc phản đối.

Ngày hôm qua, với tính cởi mở của mình, Rosemary sẽ bực mình với

nhận xét ấy, nhưng hôm nay, đang muốn thu mình lại hết mức vì việc xảy ra,
nàng sốt sắng đón nhận nó. Nàng ngưỡng mộ sắc đẹp, trí thông minh của
Nicole, và cũng là lần đầu tiên trong đời, nàng cảm thấy ghen. Trước khi rời
khách sạn Gausse, mẹ nàng đã nói bằng giọng hờ hững rằng Nicole là một
người tuyệt đẹp, khiến Rosemary hiểu bà giấu giếm những ý nghĩ quan
trọng nhất của mình và ngụ ý thẳng thừng là Rosemary thì không. Câu này
chẳng làm Rosemary phiền lòng, vì gần đây nàng được biết rằng mình cũng
xinh đẹp chẳng kém, tuy rằng vẻ đẹp hình như chưa bao giờ là của chính
nàng, mà đúng hơn là kiến thức của nàng, như tiếng Pháp chẳng hạn. Tuy
nhiên, trong taxi nàng ngắm Nicole, thầm so sánh mình với Nicole. Mọi
tiềm năng cho một mối tình lãng mạn ở trong thân hình đáng yêu kia, ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.