ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 144

-Haiz… không biết kiếp trước hai đứa là cái gì nữa.

-Này này, sao lại lên đây? _ đang xuống cầu thang thấy cô chạy lên nội

cản lại.

-Nội lừa con, con ghét nội! _ cô đay nghiến.

-Ơ… con bé này. _ nội ngơ ngác.

-Sao nội nói ngoại đến mà con không thấy lại thấy tên dở hơi đấy?

-Tôi đây nè. _ ngoại đứng dưới chân cầu thang chỗ cậu, nói.

Nghe tiếng ngoại cô liền quay lại xem *ngoại*, cô lại chạy thần tốc tập 2

xuống chỗ ngoại, ôm lấy bà.

Nhìn cảnh tượng trước mặt mình mà cậu không tin nổi *Con nhỏ chanh

chua hai mặt, nãy còn hung hăng hơn bà chằng giờ thì… . Ai mà múc phải
cô chắc kiếp trước hắn là con nợ của cô nên kiếp này đến trả. Xì…*

-Ngoại khỏe không ngoại? Nhớ ngoại quá cơ. _ cô vừa nói vừa đẩy ngoại

ra sôfa.

-Gớm, đợi cô hỏi thăm tôi mới khỏe thì bà già này cáo bệnh lâu rồi. _

ngoại giận dỗi.

-Thôi mà, ngoại đừng giận mà! Con đâu muốn đâu, tại bài vở ngập đầu

nên… hềhề. _ cô lại lấy điệu cười nham nhở ra cười trừ.

-Bàiiii vở ngậpppp đầu. _ cậu nhại lại câu cô vừa nói. –Cô siêng năng quá

nhở?

-Cái cậu này…

Không chịu nổi sự ồn ào của hai chòm sao này nữa nội bức xúc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.