ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 22

Cô khẽ nhìn ông rồi lắc đầu.

Sau khi hoàn hồn cô quay sang K.Lâm thấy nó đang cười đắc chí, còn thè

lưỡi trêu cô nữa *đáng đời cái tội cười ta*. Na Na định đưa tay béo K.Lâm
một cái thì:

-Chào các bạn. _h/s mới lên tiếng, nở nụ cười thân thiện, cô quay sang

bắt gặp nụ cười đó làm cô khựng lại, trông cô như đang đứng hình vậy
*hắn… hắn* (sao cô thay đổi liên tục cách xưng hô với cậu ta thế nhỉ).

-Mình tên là Hoàng Gia Bảo, mình là h/s mới chuyển đến mong các bạn

giúp đỡ! _cậu nói rồi cúi gập người xuống để thể hiện thành ý. (cậu-
HOÀNG GIA BẢO – 18t [tại học trễ 1 năm]_là nhị thiếu gia của tập đoàn
Hoàng Kim-tập đoàn trang sức lớn, có uy tín cả trong và ngoài nước. Tuy
vậy nhưng cậu không muốn sống dựa vào gia đình với cậu tự túc là hạnh
phúc nên cậu luôn giấu đi gia thế của mình và thể hiện mình là một người
bình thường như bao người khác. Ngoại hình rất bình thường với chiếc kính
to sụ che hết nửa khuôn mặt, được mỗi dáng cao ráo khỏe mạnh như các
anh đánh bóng rổ. hihi)

Đương nhiên để đáp lại, cả lớp tặng cậu một tràng pháo tay (trừ cô) để

hoan nghênh cậu gia nhập vào lớp này . _lớp cô được cái rất hòa đồng và
đoàn kết.

-Không… không phải chứ? Hắn định ám mình sao. _cô lắp bắp chỉ chỏ

vào cậu trong khi cả lớp đang lao nhao với anh bạn mới. đương nhiên là
ông thầy đã bị lép vế.

Thấy bạn mình không được bình thường K.Lâm đặt tay lên trán cô tay

còn lại đặt lên trán mình:

-Không nóng, không lạnh, rất bình thường vậy sao mặt mày đỏ vậy?

Không phản ứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.