ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 232

- Mới sáng sớm đã xui xẻo, sáng nay tui bước khỏi phòng bằng chân nào

vậy trời? Kem đánh răng thì hết sạch, gạo cũng tạnh củ, mắt thì cứ giật liên
hồi làm người ta nhìn không rõ va phải cửa, là điềm lành hay điềm gở vậy
trời…? Hu…

- …

Chuẩn bị sẵn sàng lên đường đi học, ra dắt chiếc xe đạp thân yêu, cô mở

cổng định ngồi lên đạp thì… cô khựng lại.

Khoan đã, bữa nay số mình đang đen như mực, chậc phải cẩn thận mới

được. _ cô lại dắt xe ngược trở vào rồi đi bộ đến trường.

Đang lang thang trên vỉa hè dưới những tán cây mát rượi, bên tai vang

lên những bản nhạc quen thuộc mà cô yêu thích; cô khẽ cười chả biết cô
cười vì điều gì nữa. Cũng nhờ cái u to tướng trên trán mà cô được tận
hưởng mùi nắng sớm như vậy, kể ra cục u cũng không đáng trách là mấy.

- Ê nhỏ!

Không trả lời

- Na!

Không trả lời

- Trần Na Naaaaaa!

Không trả lời

Cậu bực mình, gạt chân chống xuống, cậu đến giật tai phone trên tai cô

xuống rồi hét to vào tai cô:

- TRẦN NA NAAAAAAAAA!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.