ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 327

Nhìn hai đứa, Gia Huy với Trâm Anh chỉ lắc đầu cười thầm.

*Cuối cùng thì đã gặp được em rồi… cô em dâu tương lai. Thằng nhóc

này cũng biết chọn người để thương đấy!* _ Huy tấm tắc.

*Cậu bạn kia chắc là người ấy phải không bé Na! Em may mắn đấy!* _

Trâm Anh nghĩ bụng.

- CÁI GÌ ĐÂYYYY? _ thầy Khánh quát lớn làm bọn nó đứng tim. –Mới

vắng tôi vài hôm mà trong SĐB đã chi chít tên thế này ah? _ mắt thầy nổi
lên từng tia đỏ au.

- Đây mới đúng là tía chúng ta đây! _ Kiên xì xào.

- Nhưng mà tao sợ quá mày ơi! _ Phát.

- Những ai được “ghi danh” trong đây thì tự giác bước lên cho tôi! _ thầy

ra lệnh.

Từng đứa run rẩy bước lên bục giảng, chờ hình phạt dành cho mình.

- Tía Khánh tui yêu là đây mà! _ cậu nói.

- Tía vẫn không thay đổi nhỉ? _ cô nói thêm. – Ơ… mà… _ nãy giờ nỗi

“sợ hãi” đã lấn át cái thắc mắc + tò mò của cô và cậu, đến giờ kịp nhớ lại
thì cô không còn thấy Gia Huy và Trâm Anh đâu nữa.

+++++

Cùng bước đi trên dãy hành lang, hai người không nói gì. Do không biết

nói gì hay do quá nhiều thứ muốn nói nên không biết nói gì…?

- Mình ngồi xuống đây một lát được không? _ Huy hỏi.

- … vậy cũng được! _ Trâm Anh hơi lưỡng lự nhưng rồi đã đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.