ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 465

“Rào rào rào… woooo rầm rầm…” _ bọn nó vỗ tay, hò hét lẫn đập bàn

ghế om xòm.

Cô chỉ ước có thể độn thổ mà tẩu thoát khỏi chỗ này, mặt cô như vừa ăn

ớt hiểm xong vậy. Ngược lại, cậu vẫn tỉnh bơ như chả có chuyện gì xảy ra.

- Ra vậy, chúc mừng hai đứa! Nhưng… – thầy Khánh chỉnh lại kính nói

với giọng nghiêm ngặt. – Các anh các chị có biết cái tuổi này chỉ có học tập
là chính không? Ở đó mà yêu với đương.

Mặt đứa nào cũng biến sắc trở thành tím tái.

Thầy Khánh đi vòng một lượt xuống góc lớp rồi quay lên bước lên bục

giảng.

- Đã lâu chưa? _ thầy lấy lại giọng bình thường.

- Phù… đứa nào cũng nhũn vai ra.

- Tía biết tình yêu của tuổi học trò rất trong sáng, rất đẹp và rất thiêng

liêng. Hai con phải trân trọng những điều ấy và xác định con đường tương
lai thật tốt, cùng nhau tiến bộ thì được nhưng cùng nhau thả dốc tình thì sẽ
không ổn với ông tía già này biết chưa?

- Dạ vâng thưa tía! _ cậu thưa to, chắc nịch.

Đứa nào cũng nhìn cậu mà trầm trồ sự ngưỡng mộ.

- Cậu điên ah? _ cô khẽ nhíu mày, giật áo cậu

Nhưng cậu chỉ nháy mắt để đáp lại cô.

- Thôi, giờ học bắt đầu nào! _ thầy Khánh cầm viên phấn bắt đầu giảng

bài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.