ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 529

- Nghe giọng mà không biết hả? Ta không nói, chừng nào nhà ngươi nhận

ra thì thả cũng được hứ.

*Nghe cũng có vẻ quen quen… nhưng sao mình không nhớ nhỉ?

Khoan… cô ta xưng gì cơ? “Ta – Ngươi”… là…*

- Yuu! _ cậu tròn mắt, tay liền nới lỏng.

- Hứ, ta phải băm nhà ngươi ra mới được. _ gái khoanh tay trước ngực

với đôi má phập phồng.

- Chà ngươi nhớn nhanh nhỉ? _ cậu vuốt cằm.

- Đừng có đánh trống lảng, giám quên ta hở, còn bao nhiêu năm không

liên lạc nữa chứ.

- Sao tự nhiên về đây?

- Để xử ngươi được không?

- Ta hay wuynh ta thì cũng chưa biết. _ cậu vênh mặt.

- Ngươi…

- Ta đây! _ cậu ôm Yuu-một chiếc ôm của hai người bạn đã lâu không

gặp.

- Tạm tha cho ngươi lần này đó. _ cuối cùng Yuu cũng nở nụ cười sau

bao năm đi xa.

- Đừng tốn công kiếm nữa anh hai không đến được. _ thấy Yuu ngó

nghiêng tìm gì đó cậu đoán ngay được suy nghĩ của nàng.

Nhận được câu trả lời từ cậu mặt Yuu có vẻ buồn hẳn.

- Ta có tìm đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.