ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 564

Cái ôm của hai thằng bạn đã ra đi rất lâu mới trở lại.

Quốc mở cửa để Tuấn vào nhà…

Anh pha hai pha tách cafe nóng hổi đưa cho Tuấn một tách, tách còn lại

cho mình.

- Cậu vẫn giữ loại cafe này à?

- Her tôi dành phần cho thằng bạn ăn hại chờ ngày nó về tiếp tục ăn hại

đây.

- Cảm ơn anh bạn! _ Tuấn bật ngón cái lên. – Ưm… ngon! Thanks cái

nữa!

- Cậu vẫn như xưa nhỉ? Trong hoàn cảnh nào cũng có thể cười và đùa

được.

- Cảm ơn quá khen vì đó là tài sản của tôi mà.

- Hahaha… _ Quốc cười lớn. *Còn câu nói “Tự tin chính là tài sản của

tôi” là của ai nhỉ? Haizzz đúng là hai anh em này* _ Quốc bỗng nghĩ đến
cô.

- Cười gì?

- Không có gì. _ Quốc xua tay. – Lần này cậu về…

- Cậu hãy cẩn thận! Cho cậu và cả cho bé Na, rời khỏi MK không có

nghĩa cậu hoàn toàn thoát khỏi con cáo già đó, cậu hiểu ý tôi chứ? _ Tuấn
cắt ngang câu hỏi của Quốc.

- Chính vì vậy mà tk2 đã thả vó đúng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.