ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 68

Nghe có tiếng nói cô quay lại, nhìn thấy cậu cô đoán ra ngay thủ phạm

không ai khác mà chính là cậu.

-Đồ khùng, cậu định giết tôi đấy ah. Sáng nay cậu “uống thuốc” chưa

vậy?

-Tôi khùng thì cô còn bình thường được chắc?

-Được, cậu khùng thì vào trại mà khùng liên quan gì đến tôi?

-Vậy nguyên nhân tôi khùng là do cô mà cô vẫn không liên quan sao?

-Tôi làm gì cậu chứ?

-Vậy cái này là cái gì? _cậu hỏi rồi chỉ tay vào chiếc xe đạp cạnh mình.

Cô nhìn chiếc xe đạp đó thầm nghĩ *trời, sao nó tả tơi vậy 3chiếc đinh

găm trên bánh trước, dây thắng bị giật đứt, ôi! Bánh sau thì cũng bị xì hết
hơi bởi chiếc đinh đâm ngay van, yên xe thì bị vặn lệch hẳn ra sau … ờ
mà… công nhận mình cũng có tài phá xe đó chứ, mà cũng tội nghiệp chiếc
xe mi đâu có tội nhưng có trách thì phải trách chủ ngươi* làm thì chịu, cô
nhận.

-Thì sao? _cô nói tỉnh bơ.

-Thì cô phải chịu trách nhiệm chứ sao?

-Cậu cũng gây ra chuyện đâu kém, nhìn xe tôi đi méo cả giỏ, cổ xe cũng

bị cong rồi kìa. Còn nữa, tôi cũng đầy thương tích đây.

Cậu tức lắm mà không nói được câu nào, cậu hậm hực:

-Cô được lắm, lần này coi như tôi xui xẻo, lần sau thì cẩn thận. _cậu gằn

lên rồi dắt xe đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.