ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 66

miệng suốt giờ học chỉ chăm chỉ học mà thôi, nếu là Hoàng Lâm của hai
ngày trước khi ngồi chung với hai cô đã xảy ra đại chiến rồi. Còn cậu thì
khỏi phải nói, có bao giờ nói chuyện với ai nếu không có người cạy miệng
mình.

Bốn người cùng ra khỏi cửa lớp, vì là bàn cuối nên cũng ra cuối.

-Kì Lâm, không đi lấy xe ah? _ cô lên tiếng hỏi vì thấy Kì Lâm đi thẳng

ra cổng.

-Ờ… không, sáng nay tao đi học nhưng cán phải đinh nên giờ nó đang

được “chữa bệnh”. Hihi

-Vậy mày về bằng gì? _ cô hỏi.

-Bằng xe chứ bằng gì? _ Kì Lâm cười đáp lại.

Cô chạy lại chỗ Kì Lâm.

-Này, mới mua xe mới ah?

-Mua lâu rồi. Hề

-Mày để đâu cho tao chiêm ngưỡng cái coi. _ cô háo hức.

-Ngày nào mày chả được nghía nó.

-Là gì có chứ. _ cô nhíu mày.

-Nó đây này. _ Kì Lâm nói rồi chỉ tay vào đôi chân của mình.

Biết mình bị hố, cô phồng miệng trợn mắt nhìn Kì Lâm.

-Thôi không đùa nữa, tao về đây. Bye mày _ Kì Lâm nói xong rồi đi

thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.