ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 758

tiếng gọi con tim không? Nhưng… trách nhiệm mà bà cậu đặt lên vai cậu
không cho phép điều ấy xảy ra. Không lẽ hết cách thật chăng???

___o0o___

Ngoại ô thành phố…

Sau một chặng đường khá dài cuối cùng bánh xe cũng dừng lại.

Rất nhiều người cũng chọn nơi này để đi picnic cùng gia đình, nơi này

đúng hơn là một khu sinh thái không thể tuyệt vời hơn.

- A cuối cùng cũng đến nơi. _ cô vươn vai. – Woaaa… _ cô tròn mắt

trước cảnh tượng trước mắt.

Như một đứa con nít cô chạy ra đồng cỏ xanh rờn nằm xuống lăn qua lăn

lại tận hưởng thiên nhiên.

- Em muốn nằm hay đi ăn trưa nào? _ Trâm Anh lắc đầu bật cười trước

hành động của cô rồi hỏi.

- Em muốn nằm. _ cô nhắm mắt thư giãn nói.

- Vậy lát em ăn sau nhé?

Gật gật

- Hậyyyyy ya… _ cô vươn vai thật thoải mái thêm lần nữa. – Giá như

được đến đây nằm trên tthảm cỏ này thường xuyên thì đúng là lên tiên.

- Vậy anh sẽ đưa em đến đây thường xuyên! _ giọng nói của hắn bỗng

vang lên bên tai cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.