ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 760

- Ở đây hết phần rồi đi chỗ khác kiếm ăn đi nhớ. _ cô gom hết đồ lại

không cho hắn đụng đến.

- Nhưng…

- Nhưng nhị gì?

- Rõ ràng anh thấy còn một cái mà.

- Cái đó của người khác rồi.

- Vậy anh ăn trái cây. _ hắn nói rồi chuyển tay qua trái táo bên cạnh.

“Rộp” _ cô liền chộp lấy trái táo cắn một miếng lớn.

- Bé Na em để anh ấy tự nhiên đi! _ Trâm Anh nói.

- Tự nhiên gì với người như hắn chứ?

- Em… làm người ai làm thế, anh có đắc tội gì với em đâu sao em nỡ đối

xử với anh như thế?

- Có hay không thì anh tự biết.

Hắn trợn mắt nhìn cô rồi mặc kệ cầm cây xúc xích lên bóc… nhưng… tội

lỗi tội lỗi, hắn vừa xé đầu bọc xúc xích để lộ phần xúc xích thơm ngậy ra thì
cô đã ngoạm một miếng hơn nửa cây và nhai nhồm nhoàm trước mặt hắn.

Hắn nuốt nước miếng nhìn cô không chớp mắt…

Đặt cây xúc xích vừa bị cô xâm chiếm xuống hắn với tay lấy chai sữa trái

cây nhưng khi bắt gặp ánh mắt đay nghiến tóe lửa của cô thì hắn đành miễn
cưỡng đổi hướng sang chai nước khoáng.

Xong bữa trưa tất cả cùng vào lịch trình…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.