ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 761

Tất cả những trò chơi có ở đó cô đều nài nỉ chơi cho bằng được, từ trò

trượt cỏ, đua thuyền cho đến đạp vịt hay vượt suối,… Chỉ chạy theo cô thôi
cũng đủ làm tất cả phải đầu óc quay quay trời đất ôi xoay xoay rồi.

Thoáng đó đã gần đến bữa tối (quên nói với mọi người là chuyến này đi

qua đêm).

- Na Na, em đi tắm với chị không?

- Dạ không chị đi trước đi ạ.

- Uhm vậy chị đi nhé!

- Ây zô già cũng về “chòi” đây. _ nội nói rồi cắp tay sau lưng về nơi nghỉ

trước.

- Hehe… _ cô cười ranh mãnh, cô lại nghĩ ra trò gì để cùng chơi với tên

Đại Tiểu Phong này nữa đây.

- Cười gì mà trông quái dị đến vô cùng dạ? _ hắn hỏi.

- Muốn đi câu không? _ cô nhướn mày nhìn hắn.

- … _ hắn nhíu mày suy nghĩ. – Thích thì chiều. _ hắn biết cô đang định

bày trò nhưng cũng muốn cô sẽ làm gì nên đã đồng ý.

Mỗi người chọn cho mình một chiếc cần câu thật ưng ý và lên đường ra

chiếc hồ lớn được nuôi rất nhiều cá kia.

- Trước khi câu cần có chút gì đó làm tinh thần hưng phấn chứ nhỉ? _ cô

đề nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.