ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 786

- Cậu đã biết được sự thật cậu được đáp trả lại công sức và cả niềm hy

vọng ấy là đủ rồi, hay… cậu cần sự công nhận của mọi người nữa?

- Ý cậu là để tớ khoe mẽ hả?

- … _ cậu nhìn cô không nói gì.

Thực chất cậu chỉ muốn tốt cho cô không muốn cô dính dáng thêm vào

chuyện này để rồi lãnh hậu quả. Phải rồi cậu không nói sao cô biết chứ
nhưng nếu nói ra với tính cách của cô thì liệu có để yên chuyện này trôi đi
êm xuôi không??? Ai cũng biết rằng câu trả lời là không, vì vậy cậu chọn
cách im lặng.

- Nếu hai đứa mình cãi nhau chỉ vì chuyện này thì không đáng chút nào

đâu, để nó lùi vào quá khứ đi! _ cô nói.

Cậu tròn mắt nhìn cô, mới lúc nãy còn phản ứng gay gắt mà giờ đã quay

ngoắt 180o rồi.

Cậu nhíu mày nhìn cô tỏ vẻ nghi ngờ.

- Để tớ vào lấy bánh cậu ăn hen. _ cô nói rồi đứng dậy chạy vào bếp.

Lấy bánh chỉ là một cái cớ, thực chất cô đang tránh né ánh mắt cậu nhìn

cô khiến cậu nghi ngờ. Nhưng cô nào biết cậu đã biết tỏng ý định trong bộ
não cứng nhắc của cô kia rồi.

*Mà cái này là của ai gửi đến nhỉ?* _ cô tự hỏi.

“Bịch bịch bịch” _ tiếng chân Trâm Anh vội vã từ trên phòng chạy

xuống.

- Ơ về hồi nào vậy? Mà giờ chị định đi đâu ạ? _ cô hỏi.

- Chị… ờm chị chị đi hóng mát chút, hai đứa ở nhà nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.