ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 919

- Không liên quan đến tình cảm.

- Nhưng tôi thấy có đó. Cậu đã quên cái ngày tàn khốc đó rồi sao? Tôi từ

một cậu ấm, từ gia đình hạnh phúc, ba mẹ, em gái của tôi, nhà của tôi đã
mất hết. Ba mẹ mãi không lên tiếng, nhà không còn để về, em tôi thì sao
chứ? Tôi không biết nó còn sống hay đã chết, cả mặt mũi nó tôi còn không
nhớ rõ. Tôi trở thành một thằng bé lang thang đầu đường xó chợ, cứ mãi
hoài kiếm tìm những gì đã mất. Còn cậu? Cậu có khác gì tôi không? Tất cả
những chuyện đó là do tự dưng thế à? Không! Cậu đã quên mất tại sao rồi.

- Nhưng dẫu sao đó cũng là những chuyện đã qua rồi, cách tốt nhất là cậu

hãy sống thật thanh thản chứ không phải mải theo đuổi sự trả thù vô nghĩa
đó.

- Không! Tôi phải bắt họ chịu những gì mà tôi đã phải gánh bấy lâu.

- Chả thế thì bây giờ họ cũng có tốt hơn đâu.

- Chưa đâu, còn dài lắm bạn ạ.

- Cô ấy có đắc tội gì với cậu sao? Sao cậu không một lần nhìn vào cô ấy

và xem cô ấy đang chịu những gì đi?

- Tôi không quan tâm.

- Oán báo oán mãi thế này đến khi nào cho nguôi?

- Tôi chỉ cần những gì tôi muốn.

- Nhưng Na Na không có lỗi, tại sao cậu kéo cô ấy vào?

- Hãy hỏi ba mẹ của cô ta trước đi! Phước đức quá nhỉ? Nhờ họ mà tôi

“được” như ngày hôm nay đây, tôi có cần cảm ơn họ không?

- Vậy cậu phải tìm họ, tại sao tìm cô ấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.