ĐỒ KHỐN! SAO ĐỂ TÔI NHỚ CẬU- - Trang 968

Quốc lắc đầu, ý nói không nên cố gượng.

Thiên Tuấn cũng đành thôi.

Đang tự trách mình vì làm nội giận thì nội quay lại, nhưng không một

mình, trên tay còn mang theo một cây chổi lông gà, mặt đằng đằng sát khí.

- Nội! _ cô vội chạy ra đứng dang tay chắn cho Thiên Tuấn. – Con xin

nội!

- Tránh! _ nội gằn lên.

- Con xin nội mà nội! Nội tha cho anh Tuấn đi nội!

- Ta nói có tránh không thì bảo? Muốn ăn roi của ta phải không? _ nội

quát cô.

- Em tránh ra đi! _ Thiên Tuấn nói nhẹ.

- Nhưng mà…

- Tránh! _ anh nói chắc nịch, lạnh thấu xương.

Cô lưỡng lự nhưng rồi cũng hạ tay xuống, né qua một bên.

Thiên Tuấn cúi xuống, xắn gấu quần lên cao để lộ bắp chân ra rồi đứng

khoanh tay lại…

“ĐÉT”

Cô né ra, Thiên Tuấn chuẩn bị tư thế chịu phạt xong thì nội bước tới, dơ

cao cây chổi và dùng hết sức đánh vào chân Thiên Tuấn.

“Đét… đét… đét… …”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.