Chậm rãi tới gần, mới nhìn thấy rõ ràng, bên trong thạch trận có khoảng
hơn mười người với dáng vẻ mệt nhọc, bỗng nhiên nhìn thấy ta, có lẽ đây
là điều nằm ngoài dự liệu của bọn họ, mặc dù Liễm và Nam Thừa Diệu chỉ
giật mình trong chốc lát, nhưng lại nhìn ta không chớp mắt, cũng không hề
nhúc nhích.
Sau một lát, Liễm là người có phản ứng trước tiên, trong mắt của hắn có
ánh sáng tươi sáng rực rỡ, vẻ mặt thì gần như vui sướng đến điên cuồng mà
ta chưa từng thấy qua, hắn cất bước muốn chạy tới chỗ ta, vì vậy mà thạch
trận một lần nữa bị khuấy động, một tảng đá lớn ở trước mặt liền bay về
phía hắn, dù rằng phản ứng của hắn nhanh nhạy nhưng cũng khó khăn lắm
mới tránh khỏi, vẫn chưa đứng lại, đã vội vàng hô to với ta—
“Nhị tỷ, trong những tảng đá kia có điều kì dị, tỷ không được lại đây!”
Rất nhanh ta nhìn lướt qua vị trí cùng thế chuyển động của thạch trận,
hiện giờ thạch trận này đã bị kích động, xem ra phức tạp và khó đi hơn so
với trận pháp ta vào lúc trước, ta có thể thấy Khôn vị sinh môn *cửa ra theo
Khôn vị* như ẩn như hiện, gần như đã khép kín, ngay lập tức không hề
chần chừ mà cũng không kịp giải thích, chỉ nâng cao giọng, mở miệng nói
với mọi người trong thạch trận: “Đi theo phương hướng mà ta nói, không
được dừng lại bất chợt.”
Dứt lời, cũng không kịp chú ý tới phản ứng của bọn họ, chỉ có thể vừa
cẩn thận chăm chú nhìn vào phương hướng di chuyển của trận thế, vừa cố
gắng bình tĩnh, lên tiếng rõ ràng: “Đi qua trái ba bước, sau đó tiến lên trước
bảy bước, không được ngừng, cứ đi tiếp, qua trái năm bước, tiếp tục lùi về
sau chín bước, thoát ra ngoài từ giữa hai tảng đá thứ ba và thứ tư ở bên
phải.”
Đợi đến khi bọn họ đều đã bình yên vô sự ra khỏi thạch trận, tâm trạng
luôn căng thẳng tập trung của ta mới được thả lỏng, chỉ cảm thấy thân thể
vốn suy yếu giờ lại càng vô lực.