Ta bị hắn nhìn như vậy thì có chút không được tự nhiên, vừa muốn lên
tiếng nói gì đó, ngón tay của hắn lại điểm nhẹ lên môi ta, sau đó hắn nhìn
vào đôi mắt của ta, lên tiếng: “Ta không muốn nghe nàng lại tự xưng ‘Thần
thiếp’.”
Ngón cái hơi thô ráp, từ tốn nhưng lại mang theo sự mê hoặc vuốt ve lấy
vành môi như cánh hoa của ta, cảm giác tê dại khiến hai gò má khẽ nóng,
trực giác muốn thoát ra.
Vừa mới có động tác, hắn đã nhanh tay giữ chặt thắt lưng nhỏ nhắn, sự
hờ hững cùng trấn tĩnh ở trong đáy mắt vốn kiềm chế rất mạnh của hắn
dường như đang chậm rãi giảm xuống, sau đó có một loại cảm xúc mờ mịt
mà ta nhìn không hiểu đang dâng lên không chút kiềm chế, đáy lòng cũng
vì thế mà run rẩy, bản năng muốn tránh đi, thân mình cũng có chút hoảng
loạn mà giãy giụa.
Ánh mắt trấn tĩnh của hắn lại hiện lên, dường như phải cố gắng kiềm
chế, lại vừa mang theo vài phần kiên quyết cố chấp, vòng tay của hắn càng
thêm vây chặt lấy ta, mặc dù là lời ngâm nga nhẹ nhàng, nhưng lại không
để cho ngươi có khả năng cự tuyệt hay vãn hồi —
“Ta sẽ không để cho nàng rời khỏi ta . . .”
Lời còn chưa dứt, hắn liền không để cho ta kháng cự mà cúi đầu hôn
xuống, trong đầu của ta liền vang lên một tiếng nổ lớn, chưa bao giờ có
hành động thân mật như vậy cùng với hắn ở trước mặt người khác.
Hai gò má nóng hổi như muốn nhỏ máu, không thể giãy giụa, cả người
lại vô lực, chỉ có thể để mặc hắn ôm ta ở trong vòng tay.
Ta hơi ngửa đầu, từ từ nhắm hai mắt, có phần bị động đón nhận sự triền
miên cùng sức lực mạnh mẽ của hắn, nụ hôn mang theo một chút mê hoặc
cùng vỗ về. Tóc dài như mực bay múa trong gió tuyết, hoàn toàn dựa vào
cánh tay hắn đang ôm lấy thắt lưng ta mới không để bản thân xụi lơ xuống.