Tiểu nha hoàn lắc lắc đầu: “Không phải, nghe nói là tuỳ tùng của Mộ
Dung thiếu gia, Thanh Hạnh.”
Ta càng cảm thấy kỳ quái, Thanh Hạnh từ nhỏ đã hầu hạ Liễm, đọc sách
cưỡi ngựa bắn cung, mọi lúc đều ở cùng với nhau, lần này Liễm vội vã
chạy đến Mạc Bắc tìm ta, không mang theo hắn, đây có lẽ là lần đầu tiên
bọn họ tách nhau lâu như vậy, chỉ là, bây giờ, hắn đến tìm ta làm gì?
Lập tức cũng không hỏi thêm gì, đi ngay về phía tiền điện, mới bước vào
sảnh, Thanh Hạnh nhìn thấy ta như nhìn thấy ân nhân cứu mạng, lảo đảo
chạy đến trước mặt ta, “Cộp” một tiếng liền quỳ xuống: “Thanh tiểu thư,
người nhanh trở về cứu thiếu gia, nếu chậm, thiếu gia sẽ bị lão gia đánh
chết!”