DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 405

Phụ thân vẫn không kiềm được sự tức giận, mắng; “Ngay đến công chúa

mà ngươi còn thấy chướng mắt, trong thiên hạ này còn có dạng nữ nhân
nào mà ngươi vừa ý? Không bằng trực tiếp xuất gia đi!”

Liễm không cần nghĩ ngợi gì liền lên tiếng: “Nữ tử được con coi trọng

hiển nhiên là thế gian khó tìm, cho dù nàng có thua kém tỷ tỷ nhưng cũng
không được thua quá xa, dù sao, tuyệt đối không phải là Ý Dương công
chúa!”

Ta nhẹ nhàng thở dài, đẩy cửa bước vào, liếc mắt một cái liền nhìn thấy

Liễm đã cởi áo quỳ gối trước bài vị của tổ tiên, mặc dù tấm lưng của hắn
vẫn chưa đến nỗi máu thịt lẫn lộn, nhưng đã hằn lên những vết roi, trong đó
có một hai vết đã chảy ra tơ máu.

Liễm là đứa con nhỏ nhất của cha mẹ, lại thông minh dị thường từ nhỏ,

trên dưới cả nhà đều cưng chìu hắn đến tận trời, cuộc sống sung sướng từ
nhỏ, đến cả phụ mẫu cũng không nỡ mắng nửa câu, làm sao mà chịu được
sự đau đớn trên da thịt như ngày hôm nay.

Lòng ta đau nhói, hiểu rõ lúc này phụ thân là thật sự tức giận, không dám

nói lời nào, đang lúc suy xét thì bị mẫu thân kéo tay, nín khóc nói: “Thanh
nhi, con nhanh khuyên nhủ đệ đệ của con, thật sự ta không biết làm thế nào
mới tốt . . .”

Ta vội vàng cầm tay mẫu thân, nắm chặt trấn an, lại thấy phụ thân bình

tĩnh nhìn ta, bỗng nhiên buông rơi roi da ở trong tay, gương mặt trang
nghiêm đi về phía ta, cung kính hành lễ: “Thần Mộ Dung Đạc tham kiến
Tam vương phi.”

Ta hoàng sợ, sợ hãi trốn tránh, luống cuống tay chân đỡ lấy phụ thân:

“Phụ thân đang làm gì vậy, là muốn trong lòng nữ nhi không được thanh
thản hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.