DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 409

ngơi một chút, Liễm nhi ở đây, hãy để Thanh nhi nói chuyện với nó, tình
cảm hai đứa rất tốt, lời nói của Thanh nhi nhất định nó sẽ nghe theo.”

Phụ thân lạnh lùng nói: “Bọn chúng dám uy hiếp ta, nàng cho rằng nó có

thể khuyên đệ đệ của mình cái gì sao? Bọn chúng lớn rồi, vây cánh cứng
cáp, trong mắt đã không còn người phụ thân như ta, càng không biết đến
cái nhà này!”

Trong lòng ta đau xót, càng lúc càng hạ thấp ánh mắt, mạnh mẽ cắn chặt

môi dưới, ép buộc bản thân không được rơi lệ.

Nhưng nước mắt của mẫu thân đã chảy thật dài: “Bọn nhỏ nếu không tốt,

cũng là con cái của chúng ta, nhìn bọn chúng như vậy, ông không đau lòng
sao? Hiện tại là lúc trời lạnh đất đống băng, hàn khí trong Từ Đường rất
nặng, nếu như vì lạnh mà sinh bệnh thì biết làm sao, buổi tối ngày mai còn
có Lễ Chúc Mừng do hoàng thượng đích thân chủ trì!”

Sau khi phụ thân nhìn ta và Liễm quỳ gối trước bài vị của tổ tiên thật sâu

thì cuối cùng cũng không nói gì, phẩy tay áo bỏ đi.

Ta biết ông đã bỏ qua cho Liễm, nhưng trong đáy lòng lại không hề có

một chút vui mừng, ta nhớ lúc ông cúi mình hành lễ với ta thì phát hiện mái
tóc của ông đã điểm bạc, tâm tư đau xót, xuýt nữa là rơi lệ.

Hiển nhiên mẫu thân cũng không dám quan tâm đến ta và Liễm, vội

vàng đi theo phụ thân ra khỏi Từ Đường, ta và Liễm cũng không dám đứng
dậy, nên cứ quỳ như thế, ta không còn lòng dạ nào mà nói chuyện, hắn
cũng luôn trầm mặc.

Mãi đến khi đại ca và Thanh Hạnh chạy vào Từ Đường, luống cuống đỡ

chúng ta đứng dậy.

Đi đến Nam Sơn cư của Liễm, Thanh Hạnh vào gian trong giúp hắn bôi

thuốc, đại ca dặn dò ta nên khuyên nhủ Liễm, sau đó liền đi nhanh về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.