DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 479

Chậm rãi thu hồi cánh tay từ dưới chăn, ta đưa mắt nhìn vào gương mặt

của hắn, vẫn nhắm hai mắt như trước, sắc mặt trầm ổn bình tĩnh.

Tiểu thái giám đứng hầu lại buông rèm xuống, vì thế ta chỉ có thể đè nén

sự ngờ vực cùng bất an ở trong lòng, đưa Sơ Ảnh rời khỏi Dục Thuận Điện.

Thái giám dẫn đường cầm theo đèn lồng đưa ta và Sơ Ảnh đến bên ngoài

cửa cung, ở đó, xe ngựa của Tam vương phủ đã đứng hầu từ sớm.

“Khăn tay của ta! Khăn tay của ta đâu mất!”

Đi được một đoạn, đột nhiên Sơ Ảnh hốt ha hốt hoảng kêu lên, ta vẫn

luôn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, bất chợt bị nàng hù doạ.

Chuyện đột ngột xảy ra, mà lại đang ở bên trong hoàng cung, ta vốn định

nói nàng vài câu, nhưng nhìn thấy nàng nôn nóng đến nỗi khoé mắt ửng
hồng nên cuối cùng cũng không nhẫn tâm, ngược lại còn hỏi: “Em đường
vội, khăn tay nào không thấy?”

Giọng nói của nàng mang theo tiếng nức nở: “Chính là khăn tay mà em

và Ám Hương mỗi người có một chiếc, lúc ở Duyệt vi thiên quán, cả hai
còn lấy ra xem, nhưng mà, hiện tại lại không thấy, tiểu thư, em phải làm sao
bây giờ?”

Ta biết chiếc khăn kia quan trọng thế nào với Sơ Ảnh, suy nghĩ một lát,

liền nói với thái giám dẫn đường: “Khăn tay kia rất có thể đã rớt ở Duyệt vi
thiên quán, làm phiền công công đưa bọn ta đến xem.”

Tiểu thái giám kia cuống quýt quỳ xuống: “Xin Vương phi tha cho nô

tài! Duyệt vi thiên quán là nơi dơ bẩn của bọn hạ nhân, nếu nô tài đưa
Vương phi đến đó, nhất định sẽ bị Từ công công đánh chết!”

Nương theo ánh sáng từ chiếc đèn lồng, hiện ra một gương mặt vô cùng

non nớt, ngay cả tiếng nói cũng run rẩy, chắc là vừa vào cung không lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.