DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 679

Ta muốn mở miệng nói, nhưng bỗng nhiên bên ngoài Tư Miểu Hiên

truyền đến một giọng nói lanh lảnh: “Thánh chỉ đến —”

Thái giám truyền chỉ đi vào chính điện, giọng nói ngân dài: “Phụng thiên

thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Mộ Dung Liễm nghịch mưu võng thượng
*phản nghịch âm mưu lừa dối thánh thượng*, phán ba ngày sau vấn trảm
ngọ môn, lệnh Tam hoàng tử Nam Thừa Diệu giám trảm, khâm thử—”

“Thần lĩnh chỉ tạ ơn!” Hắn mở miệng nói, mỗi một lời tựa như kim băng

buốt giá đâm vào đáy lòng của ta, chưa bao giờ nỗi tuyệt vọng lại gần như
khiến ta suy sụp như vậy.

“Điện hạ, ta có mấy lời muốn nói riêng với người.” Nhắm mắt lại, ta cố

gắng kiềm chế cảm xúc của mình.

Hắn vẫn không nhìn ta, hờ hững nói: “Nếu như là chuyện của Mộ Dung

Liễm, không cần phải nói thêm gì.”

“Điện hạ,” ta gần như cầu xin hắn: “Liễm không hề mưu phản, tuyệt đối

không phải, chỉ cắn hắn không có việc gì, điện hạ muốn ta làm gì cũng
được.”

Hắn không nhìn ta, mà từng lời nói lại vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn:

“Ngươi có thể làm cái gì cho ta?”

Đỗ Như Ngâm đứng ở phía sau hắn, khóe môi chậm rãi nở ra nụ cười hả

hê khi nhìn người khác gặp họa, nhưng dù là vậy thì vẫn xinh đẹp đến
khuynh đảo chúng sinh.

“Nếu điện hạ muốn gương mặt của Ninh Vũ Khuynh, ta không thể cho

người, nhưng —”

Trong giọng nói không thể che hết những đau thương tuyệt vọng, ta kiên

quyết nhắm chặt mắt, cánh tay vươn về phía ống tay áo của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.