DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 682

Không đợi ta có thêm bất kỳ một phản ứng nào, hắn đã buồn bực ra lệnh

cho Tần An đang đứng hầu ở góc phòng: “Đưa nàng trở về, không có lệnh
của ta, nàng không được bước ra khỏi Mặc Các một bước.”

Tần An tiến đến, gương mặt không chút biểu cảm, nhìn ta nói: “Đi thôi,

Vương phi.”

Ta chầm chậm đứng dậy, lạnh lùng nhìn về phía Nam Thừa Diệu mãi

một lúc lâu.

Sau đó cũng không nói thêm một chữ, xoay người rời đi.

Tần An đưa ta thẳng một đường trở về Mặc Các, ta nhìn ông, lên tiếng

hỏi: “Tần tổng quản thật sự sẽ giam cầm ta ở nơi này?”

Nét mặt Tần An hiện ra mấy phần khó xử: “Vương phi, thật ra điện hạ . .

.”

Ta mệt mỏi ngắt lời ông ta: “Ông chỉ cần nói với ta, phải hoặc không

phải.”

Tần An im lặng một lát rồi gật đầu.

Ta mỉm cười giễu cợt, trong khi ông ta lại khom người hành đại lễ với ta:

“Xin Vương phi tin tưởng, bất kể là điện hạ làm gì cũng là vì suy nghĩ cho
Vương phi, nỗi đau trong lòng điện hạ cũng không hề thua kém nửa phần
so với Vương phi.”

“Hắn đau, nhưng lòng dạ vẫn tàn nhẫn.” Ta nhắm chặt mắt: “Hắn không

cần đứa bé này, cũng là vì suy nghĩ cho ta sao?”

Nói xong, không đợi Tần An trả lời, ta liền đi thẳng vào trong phòng.

Thật ra đó chỉ là suy đoán, cũng không có gì chắc chắn, nhưng lại không

thể phủ nhận, ý nghĩ này cứ quẩn quanh trong đầu của ta, cho nên mới buột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.