DOÑA BÁRBARA - Trang 294

CHƯƠNG VI:

Phát hiện khó tả

Thế là vắng mặt Santos đã ba ngày, trong khi Marisela vẫn ấp ủ mối hy

vọng thầm kín là sẽ được nhìn thấy anh đến tìm, khi anh về tới trại Altamira
mà không thấy cô ở nhà. Cô vẫn cứ khư khư bám lấy cái ý nghĩ thảm đạm
đã đẩy hai bố con trở về khu đồi cọ. Cô không muốn thừa nhận là mình nóng
ruột mong ngóng. Cô làm ra vẻ tình cờ đi qua giếng nước, rồi cả ngày cô
ngồi bên miệng giếng, hoặc đi lang thang trong khu đồi cọ, mắt dõi nhìn về
phía lối mòn mà người của trại Altamira có thể đến từ nơi đó.

Thỉnh thoảng nỗi đau xót ủ ê chợt biến đi và cô cười thành tiếng, khi

nghĩ đến sự bực tức của Santos lúc trở về không thấy cô ở nhà. Dường như
đó chỉ là một sự đùa giỡn trẻ con, để trả thù anh về những câu trách mắng
nặng nề đáp lại công việc mà cô đã làm để cứu anh khỏi bùa phép của mẹ
cô. Nhưng khi nghĩ đến chỗ đó thì hình ảnh đáng căm giận của đêm hôm ấy
lại giày vò cô, khiến cho tâm hồn cô càng thêm u uất.

Cuối cùng cô cũng nhận thấy rằng Santos trở về đã hai ngày, và thế là

cái tia hy vọng thỉnh thoảng lóe lên trong trái tim cô liền tắt ngấm.

“Mình đã biết là anh ấy sẽ không đến tìm mình, và cũng chẳng chú ý gì

đến mình nữa – Cô tự nhủ – Bây giờ thì thật rõ ràng là mình mơ mộng hão
huyền.”

Trái lại, Mister Danger luôn luôn mò đến. So với trước kia, nó có phần

bớt ngổ ngáo, nó tự kiềm chế trước thái độ nghiêm trang đứng đắn của
Marisela. Nó không dám đặt những bàn tay hộ pháp lên đầu cô như trước,
nhưng càng ngày nó càng thít chặt vòng vây, làm cho con mồi càng ngày
càng đến gần nanh vuốt của nó. Bây giờ, Mister Danger càng tỏ ra thèm
muốn, nó thay đổi lối đùa giỡn vui nhộn thường ngày bằng thái độ kênh kiệu
kiêu kì của người mua hàng đã ngã giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.