ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 229

“Và lấy thêm những chiếc cốc cho bạn cậu nữa,” Vic nói. “Inara bảo

chúng đã gần hết rồi.”

“Chỉ trong một tuần rưỡi ư? Trong hộp có hơn ba chục chiếc cốc!”
Ramirez đập trán xuống bàn và chìm trong một tràng cười nhẹ nhưng hơi

điên loạn.

“Priya đã gọi tới vào chiều nay,” Finney nói khi ông đã ổn định lại phần

nào. “Họ nhận được những bông cúc đại đóa vàng rực trên bậc thềm khi cô
về nhà sau chuyến dã ngoại; người cựu binh già nhất và cháu gái ông đưa
cô tới nhà thờ để ngắm những ô cửa sổ. Bó hoa đầu tiên cô nhận lại sau hơn
một tuần.”

Chavi đã đội một vòng hoa cúc đại đóa vàng tươi như mặt trời quanh

đầu, một vài bông được cài trong mái tóc đen.

“Có phải Priya…” Nhưng Eddison không biết hỏi ra sao, không phải

dành cho Finney. Không phải trước mặt Vic và Ramirez.

“Cô ấy đã nhờ tôi cho số điện thoại của Ward để có thể đưa chúng cho

mẹ,” anh nói. “Nói về chuyện đó thì…”

“Đừng nói,” Vic gầm gừ.
“Ward đã từ chối yêu cầu bảo vệ cho nhà họ, sau đó mắng nhiếc tôi thậm

tệ vì đã tiêu tốn nguồn lực của ngành vào một vụ ám sát không hề liên quan
tới bất kỳ vụ án hiện hành nào.”

Eddison lắp bắp. “Không có liên quan gì sao?”
Nhưng Vic thở dài một cái. “Để tôi đoán: đó chắc chắn không phải tên

sát nhân chúng ta đang theo đuổi bởi hồ sơ nói hắn không giết đàn ông,
không thể là một tên chuyên theo dõi người khác bởi hắn không biểu lộ dấu
hiệu bạo lực nào. Tất cả chỉ là trùng hợp.”

“Đúng vậy, và sếp của bà ta còn ủng hộ bà ta nữa. Trụ sở cảnh sát ở

Huntington lịch sự tới mức đáng kinh ngạc khi không nói với họ về việc
chúng tôi điều tra vụ theo dõi này - tôi đoán chúng ta phải cảm ơn Deshani
vì điều đó, sau khi bà ấy móc ruột móc gan ra mà nói với đội trưởng về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.