ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 150

nàng. Nàng lấy lại dũng khí nhìn vào Angus, và cảm thấy cảm ơn khi họ
khi đã cưỡi ngựa theo hướng gió thổi từ ông ta. Mặc dù thân hình bé nhỏ,
nhưng dường như ông ta đã làm được một điều lớn lao hơn cả cuộc sống
của mình. Lúc này tấm vải liệm nghi thức kẻ sọc vuông của ông ta trông
thật nhỏ bé và tàn tạ. Sabrina nhận thấy cảnh vật ở đây thật thê lương,
người đội mũ trùm dẫn đầu đoàn người như một người đầy tớ đã phục vụ
ông ta ở bữa tiệc lớn rủi ro.

Đoán được sự hiếu kì của nàng, Morgan xoay chiếc yên ngựa của

mình, nhìn nàng gườm gườm với ánh mắt không che dấu được qua chiếc
khăn choàng. Nàng nhìn chằm chằm vào bàn tay to lớn của anh đang cầm
dây cương.

Những tiếng túc túc của đàn gà và kêu rống rầu rĩ của đám gia súc phá

vỡ sự im lặng của hai người, nàng thốt ra những từ đầu tiên xuất hiện trong
suy nghĩ. “Cha tôi sẽ sắp xếp cho ông ấy một lễ an táng xứng đáng nếu anh
yêu cầu”.

“Tôi sẽ không để ông ấy bị chôn xác ở đất Cameron đâu.” Morgan trả

lời.

“Tôi không nghĩ ông ấy để tâm đâu. Anh có nhớ ông ấy không?”,

nàng e dè, vẻ mặt yếu ớt của cha vẫn ở trong trí nhớ nàng.

Thêm một lần nhún vai khắc nghiệt, “Nếu nhà Cameron không giết

ông ấy thì rượu uytxki sẽ là điều đó”.

Biết mình đang ở thế yếu, Sabrina cố nén câu biện hộ cho gia đình

mình. “Đấy là lý do anh không uống rượu sao?”

“Uytxki làm tôi nổi cáu.”

“Thật khó có thể chấp nhận tính hoang dã của anh.” Nàng thì thào

trong hơi thở của mình. Nếu Morgan cáu kỉnh thêm nữa, sẽ giống như nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.