ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 217

Né tránh những ngón tay dai dẳng của cô ta, anh ngó xung quanh. Anh

có thể ngửi thấy dấu vết của người đàn ông khác trên người cô ta. Nó khiến
thèm muốn của anh trong lúc mơ mộng ban nãy xẹp xuống còn nhanh hơn
bị dội một gáo nước lạnh.

Cô ta kéo vạt váy lên ời mọc anh. Còn anh thì lạnh lùng kéo nó xuống.

“Tôi nghĩ tôi nên giải thích cho cô. Cô không thể đi lang thang trong tình
trạng không mặc đồ lót vào những lúc tôi bước vào một căn phòng nào đó
được. Nó không đứng đắn. Giờ tôi đã có vợ rồi”.

“Anh cứ tiếp tục đi Morgan. Anh biết em không mặc đồ lót mà.” Cô ta

đuổi theo anh như một con mèo hoang to lớn, vàng khè khiến anh phải lùi
dần về phía thùng nước. Cô ta ép bộ ngực màu mỡ của mình vào ngực anh
và nói: “Thời điểm này gần như hoàn hảo. Cô vợ quý báu của anh sẽ không
phá rối chúng ta đâu. Nếu cô ta có thể giải trí với người đàn ông khác trong
ở phòng ngủ của cô ta, thì có gì sai trái đâu nếu chúng ta lén có chút vui vẻ
cho riêng mình”.

“Người đàn ông khác?”

Dấu hiệu đáng ngại trong giọng nói của Morgan khiến Alwyn cẩn

trọng lùi lại. “Phải. Em tưởng anh biết. Eve nói với em là anh ta đã ở trong
đó hàng giờ liền rồi”.

“Hàng giờ?” Một màu máu đỏ phủ lên đôi mắt Morgan. Hai tai anh nổ

lùng bùng.

Alwyn lùi ra xa, đôi mắt cô ta mở lớn trong báo động. Morgan không

cảm thấy giận dữ. Anh đang điên cuồng. Bước thoăn thoắt với chiếc áo
choàng kéo lê theo mình, anh đẩy Alwyn sang một bên rồi lao thẳng vào
đại sảnh. Khói thuốc và sự im lặng lơ lửng trong căn phòng rộng lớn, cả hai
đều dày đặc đến mức có thể chém bằng một chiếc rìu. Lạy Chúa! Có phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.