nhận anh.
Nàng duỗi thẳng tay run rẩy mời gọi. Morgan hiểu rằng hành động
đơn giản ấy của nàng quý giá biết nhường nào, anh vẫn nhớ rõ bao nhiêu
lần anh đã cự tuyệt bàn tay nàng trao cho anh. Anh vượt qua khoảng cách
giữa hai người chỉ với một bước thật dài, tham lam giật mạnh quần áo nàng
cho tới khi nàng đứng khỏa thân và kiều diễm trước anh như ánh lửa tỏa
lung linh trên những ngọn nến.
Đôi mắt anh ngấu nghiến lấy nàng, uống dòng suối tóc đổ tràn của
nàng, đường cong tao nhã của hông nàng, cặp nụ hồng đỏ ửng ngự trên
ngực nàng và đôi má ửng màu dưới cái nhìn đầy khao khát của anh, và nơi
nép giữa hai bắp đùi trắng sữa của nàng.
“Anh không xứng đáng với điều này”. Anh thì thầm, đặt một nụ hôn
lên phần hõm trên cổ nàng.
Chiếc lúm đồng tiền của nàng khẽ lún xuống trong một nụ cười yếu ớt.
“Em biết”.
Sabrina không hề hy vọng một người đàn ông như Morgan sẽ lãng phí
thời gian quý báu vào những nụ hôn hay những cái vuốt ve, bởi vậy khi bàn
tay anh rẽ lối, cơn sốc nhân lên gấp đôi. Nàng níu lấy vai anh, chiến đấu
từng phút để trụ vững trên đôi chân của mình. Chưa một ai từng chạm vào
nàng ở nơi đó trước đây, và nàng tiếp nhận những ngón tay to lớn, thô ráp
đang âu yếm của anh khiến ngọn lửa phun trào đến mức gần như không thể
nào chịu nổi. Nàng quằn quại, phát điên lên bởi khoái cảm cuốn phăng lấy
nàng cùng những tiếng thì thầm êm như ru anh thì thầm trên đôi môi nàng.
Khi Morgan cảm nhận được nếp hoa mịn màng bao lấy ngón tay dài
nhất của anh, kèm theo cơn rung động khẽ lay trên khắp cơ thể nàng, anh
đã thực hiện cái điều mà anh nghĩ sẽ không bao giờ làm. Anh đã hạ gối quỳ
xuống trước mặt một người Cameron. Anh đặt môi mình lên đám nhung