ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 334

“Hãy nói với anh ta như vậy”.

Vị bác sĩ quay đi, hai má xìu xuống như một chú chó săn sầu muộn.

Sabrina nhìn chằm chằm xuống đôi bàn tay của cha nàng. Chúng vẫn đặt
nhẹ nhàng trên những ngón tay lạnh buốt của nàng. Đôi mắt hiểu nàng quá
rõ đang tỉ mẩn ngắm nhìn khuôn mặt chai cứng của nàng.

“Chúng ta sẽ nói về điều đó chứ, con gái?” Ông hỏi nhẹ, nâng tay ôm

lấy má nàng.

Không chịu nổi sự an ủi của ông, nàng vùi mặt vào gối. “Không, Papa.

Con mệt lắm. Con chỉ muốn ngủ thôi”.

Khi tay ông rụt lại trong im lặng tổn thương, đau đớn trên đôi chân

không còn lành lặn của nàng không còn là gì khi so sánh với nỗi thống khổ
trong trái tim nàng.

*

* *

Nuốt lấy một ngụm không khí trong lành, Morgan xiết chặt tay lên

hòn đá góc cạnh của ngọn tháp canh. Anh không thể giũ nổi mối nghi ngờ
nhỏ nhặt, song thật khủng khiếp rằng Sabrina đã tỉnh dậy. Anh thề rằng
nàng đã quan sát anh khi anh thiếp đi bên cạnh giường nàng đêm hôm
trước. Nhưng khi anh giật mình ngó nghiêng, hàng lông mi cong vút của
nàng đã nằm im lìm trên đôi má ngây thơ như một nàng cừu.

Nhưng còn đôi môi cong lên như hờn dỗi của nàng thì sao? Anh tự

hỏi. Liệu nó đã như thế từ trước chăng? Anh đã phải vật lộn vất vả với
thèm muốn ngớ ngẩn nhất của anh là ôm lấy đôi má nàng và hôn đôi bờ
môi cong mềm mại ấy. Có lẽ cảm giác tội lỗi cùng sự thiếu ngủ khiến anh
đang dần trở nên điên rồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.