ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 350

nát, nàng vẫy vẫy nó theo kiểu chào của riêng nàng. Tiếng reo hò dậy lên từ
con đường đằng sau họ.

Và cuối cùng, nhìn ra xa hơn nữa, nàng thấy anh. Đứng trên bức tường

của tòa lâu đài, in dáng hình lên bầu trời lạnh lẽo như một bức tượng tạc
một vị vua MacDonnell thời xa xưa, hoàn toàn bất động, ngoại trừ mớ tóc
dài bay bay theo chiều gió. Mắt nàng nhìn anh mê mụ như thể muốn thu lấy
dáng hình con người đó vào trong tim, cho đến khi anh biến mất khỏi tầm
mắt của nàng.

Nàng ngả ập vào chiếc nệm, tê cứng trong vòng tay ghì chặt của Enid,

bàn tay cha nhè nhẹ vuốt mái tóc của nàng tung ra vì gió. Nàng gần như tê
liệt, ngoại trừ tiếng kèn túi trong vắt đang bay qua những dãy núi, đến với
nàng, khẽ cào xé trái tim bằng khúc nhạc chia ly buồn bã và oán trách.

*

* *

Morgan nghĩ anh có thể đứng trên này mãi mãi.

Anh không cảm thấy lạnh. Lúc nào những ngón tay tê cứng lại bắt đầu

thấy đau, anh lại kéo chai rượu brandy ra khỏi túi, tu ừng ực. Quả là một
ông bố vợ chu đáo! Có lẽ Dougal đã định đổ cả brandy lên bánh pudding
Giáng sinh cũng nên, nhưng Morgan vẫn thích đổ nó lên người anh hơn.
Thật thích hợp, anh nghĩ thầm rồi cười lên khoái trá. Anh đã tự biến mình
thành một cái bánh pudding thật ngon lành trước sự vô tình của con gái
Dougal.

Anh nâng chai rượu và rống lên. “Chúc mừng Sabrina Cameron, đồ

phản bội xinh đẹp!”

Thứ chất lỏng cay nồng đó bắt đầu chảy trong anh, sưởi ấm cơ thể anh

đến cả những ngón chân. Anh nhìn chai rượu vẻ thích thú, ngắm nhìn thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.