đã từng ngổn ngang gạch đá, đập đầu vào một cánh cửa treo mà anh quên
mất không cúi xuống, trong lúc đó anh chợt nghe thấy văng vẳng bài hát
Sabrina đã dạy anh về người con gái kiêu kì chỉ biết khinh người và vị hôn
phu kiên nhẫn của cô ta.
Tay anh mò được cái nắm đấm cửa phòng Sabrina trước khi anh nhận
ra cơn say rượu đã kéo mình đến đây. Bản ballad biến mất, chỉ còn tiếng
lầm bầm của chính anh. Bàn tay anh run lên dữ dội khi anh giật mạnh cánh
cửa.
Một người đàn bà ngồi trước bàn trang điểm, mái tóc dài sáng lấp lánh
trong ánh nến.
Trong khoảnh khắc, hy vọng trở về với Morgan, dữ dội và không thể
kìm hãm. Anh sợ rằng đó chỉ là một giấc mơ. Anh chớp chớp mắt. Cái đầu
đặc quánh của anh dần trở nên sáng sủa. Có lẽ Sabrina không bỏ anh đâu.
Có lẽ đây chỉ là một trò đùa, một chút trả thù nho nhỏ cho rất nhiều những
trò độc ác anh trút lên đầu nàng khi chỉ là một đứa trẻ.
Người đàn bà xoay người lại trên ghế, phá tan hy vọng và cả ảo vọng
trong Morgan chỉ với một cử động chao đảo vụng về. Đó không phải là cô
dâu thanh tao của anh, không phải nàng mà chỉ là con quỷ hiện hình trong
bộ quần áo của Sabrina mà thôi.
Dã tính bùng nổ. Trước khi anh có thể nhận ra mình đang làm gì, anh
đã ghim bà ta xuống sàn với những ngón tay bấu chặt nơi cổ họng. Nhưng
Eve không sẵn lòng để chết một cách đẹp đẽ như thế. Bà ta gồng người
chống lại anh, đôi mắt trợn tròn và đôi môi cử động trong cả tràng chửi rủa
tắc nghẹn. Dưới lớp phấn dày cộp, mặt bà ta đỏ như máu rồi dần tím tái lại.
Morgan lảo đảo đứng dậy, hai tay ôm chặt lấy hai bên thái dương, anh
muốn dập tắt những tiếng kêu thét đòi mạng trong đầu mình. Anh cười run