ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 396

là, cả hai cùng đến từ cao nguyên Scot, hai người có thể đã gặp nhau rồi
chăng?”

Không tỏ chút lúng túng, Morgan hạ một đầu gối xuống bên cạnh

chiếc ghế. Sabrina chĩa cái nhìn vào đám đăng ten diềm quanh ca vát của
anh khi những ngón tay ấm áp, to lớn của anh khum lấy bàn tay lạnh giá
của nàng, rồi mang nó đến đôi môi hoàn hảo đến tàn nhẫn của anh. Nhớ lại
những cảm giác tinh tế và đen tối mà làn môi này đủ năng lực mang lại,
Sabrina cảm nhận được những tua cuốn đầy cảnh báo của ngọn lửa bắt đầu
duỗi thấp xuống bụng nàng.

Đôi môi anh công khai cướp phá mu bàn tay nàng. “Sợ rằng tôi chưa

hề có được vinh dự đó”.

Dối trá, nàng hằn học nghĩ. Cơn tức giận đã cho nàng cam đảm ngửa

đầu ra sau để nhìn thẳng vào mắt anh.

“Thưa ngài”, nàng lầm bầm. “Là vinh dự của tôi mới phải”.

Có chút gì đó bập bùng bên dưới mặt hồ xanh pha vàng lay động trong

đôi mắt anh. Chút gì đó giận dữ, và hơn cả, chút gì đó kinh khủng. Rồi lời
đe dọa chua chát về sự công nhận tan biến, để lại giữa chúng một chiều sâu
cằn cỗi và phẳng lặng.

Anh đứng thẳng dậy, điềm tĩnh thờ ơ với nàng. “Có lẽ, thưa đức ngài”,

anh nói, ám chỉ bác Willie, “Ngài có thể giới thiệu tôi với vài vị khách của
ngài chăng. Tôi hy vọng sẽ nhận được vài lời mời trong khi lưu lại đây. Tôi
luôn cảm thấy không có việc gì, dù cấp thiết đến đâu, có thể ngăn sự theo
đuổi của một quý ông được...”, anh vuốt ve từng từ - “...thỏa mãn các mặt
của cuộc sống”.

“Ồ, cho phép tôi”, bác Honora đề nghị, nhô ra bên dưới cái quạt để

nắm lấy cánh tay Morgan. “Tôi chắc chắn tiểu thư trẻ đang đi thơ thẩn dưới
cây cọ cảnh nhất định sẽ nhỏ nước miếng trước lời giới thiệu này à xem”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.