ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 401

Cameron có được may mắn tương tự”.

Enid lắc đầu, nhưng trong khi xoay tròn ra phía sau anh, Enid thì

thầm. “Con bé như bị hủy hoại sau khi phát hiện ra điều đó”.

Một tiếng cười trong trẻo ngân lên từ phía trường kỉ như móc lấy trái

tim của Morgan. Một nụ cười khinh khỉnh cong lên trên môi anh. “Trông có
vẻ thế”.

Cái đầm đen tối trong tâm hồn anh bị khoét sâu xuống. Anh có quyền

gì kết tội Sabrina? Nếu không phải vì tham vọng của thị tộc anh, thì giờ này
nàng đã không phải ngồi bó gối giữa những điệu vũ, giữa những vì sao
sáng nhất trên bầu trời vẽ trên vòm nhà như thế này. Biết rằng mình sẽ
chẳng còn cơ hội nào để thỏa mãn cơn tò mò dữ dội của anh, anh bắt đầu
phun ra từng câu hỏi một với Enid đáng thương lỡ dại đến gần anh.

“Cô ấy làm cách nào để ngồi được ở đó?”

“Phòng con bé ở tầng trệt. Stefan hoặc cha tôi bế con bé. Hoặc một

trong những người hầu”.

“Khi nào thì cô ấy ra ngoài?”

“Con bé không ra ngoài. Con bé chưa hề ra khỏi nhà từ khi đến

London. Sabrina nói không khí trong lành khiến con bé đau đầu”.

Morgan nhíu mày. Không tài nào tưởng tượng được cô dâu rất háo hức

của anh trước đây lại bằng lòng chối bỏ vẻ rực rỡ của mùa xuân. “Chân cô
ấy thì sao? Chúng có khiến cô ấy đau không? Bệnh tình của chúng có thật
sự xấu như bác sĩ lo ngại không? Chuyện gì đã xảy ra khi cô ấy cố gắng đi
lại?”

Enid tránh ánh mắt của anh, “Con bé chưa bao giờ thử”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.