ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 472

“Làm ơn,” nàng thì thầm.

Sabrina không nhìn vào mắt anh, nhưng anh có thể cảm thấy sự run

rẩy trong những cử động của cánh tay nàng, những gì nàng muốn ở anh đó
chính là sức sống. Có lẽ đó chính là món quà lớn nhất mà anhcó thể mang
lại cho nàng. Anh đành nằm xuống giữa những chiếc gối, đầu hàng trước
cánh tay ra lệnh quá đỗi dịu của dàng của nàng.

Morgan chưa bao giờ được thưởng thức cảm giác hưng phấn khi được

một người phụ nữ cởi bỏ trang phục của mình, dĩ nhiên là không phải lúc
anh còn là một đứa bé con. Anh rướn người lên khi Sabrina cởi bỏ áo của
anh và ném nó qua đầu mình. Hơi thở của anh như ngừng lại khi nàng ôm
lấy khuôn mặt anh và hôn. Nàng khẽ vuốt những sợi tóc ra khỏi mặt anh,
chuỗi cử động đó như dìm anh vào sự đê mê đầy dục cảm.

Nhưng rồi trạng thái bay bổng dần tan đi khi đôi môi của nàng trượt

theo cổ anh xuống phía, hôn lên ngực anh, nóng bỏng như những lưỡi lửa
quét qua thân thể.

Sabrina cảm nhận thấy những bắp thịt rắn chắc nơi bụng của Morgan

đang rung lên dưới đôi môi củanàng, nghe thấy tiếng rên rỉ của anh nửa đê
mê, nửa khó chịu khi lưỡi nàng kéo dài một đường từ rốn của anh đến nút
trên cùng của cái quần ống túm. Tiếng rên rỉ làu bàu của anh càng sâu hơn
khi nàng dùng răng khẽ cắn chiếc khuy đồng và lôi tuột nó ra ngoài.

Anh cong người lên. “Em có biết em đang làm gì với anh không, cô

bé?” anh rít lên qua những kẽ răng nghiến chặt.

“Một vài,” nàng trả lời, tiếp tục tháo chiếc khuy thứ hai cũng bằng

cách tương tự. Chiếc quần củaMorgan bị dãn căng ra tại nơi đang lồi lên
của anh, những đường may hoàn hảo của nó đang tạo ra sự chật chội quá
đỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.