ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 489

Brian và Alex đang ngồi đánh cờ trước lò sưởi. Con Pugsley thì ngủ

gà gật trên sàn nhà. Elizabeth đang ngồi thêu trên một mảnh vải lanh, giỏ
kim chỉ của bà vẫn đặt dưới chân bà như thường lệ. Còn Dougal đang ngồi
sau một chiếc bàn đóng bằng gỗ cây óc chó, bao quanh bởi một núi những
quyển sách bọc bìa da ghi chép những kế hoạch ùa xuân này. Tiếng ngáy
đều đều của con Pugsley như điểm danh từng phút chậm rãi trôi qua.

Đột nhiên có một tiếng dộng ầm ầm vang lên từ cửa trước, tất cả họ

đều giật mình. Con Pugsley vểnh tai lên nghe ngóng. Đôi tai quăn tít vẫy
vẫy.

Dougal lật mở một trang khác, mắt ông vẫn dán vào những trang sách.

Elizabeth thắt nút một mũi khâuvà ghé răng cắn đi chỗ chỉ thừa. Alex vừa
mới ăn được một quân tượng của Brian và quẳng nó ra khỏi bàn cờ, anh nở
một nụ cười nham hiểm.

Cánh cửa gỗ nặng nề rung bần bật trước những cú đập đang dần dần

tăng lên thành những cú đấm. Một người hầu xông ra từ gian bếp, nhưng
Dougal đã làm anh ta chùn chân chỉ bằng một cái nhìn cảnh cáo. Con
Pugsley trở nên náo động chưa từng thấy, nó hết nhảy loi choi lại hướng về
phía cánh cửa màkêu ư ử.

Dougal mân mê chòm râu của mình, trong lòng đầy phiền muộn. Ông

không dám chắc lúc này gia đìnhông có thể sống sót trước một cuộc tấn
công nữa của nhà MacDonnell. Và ông biết, con gái ông đã quá mệt mỏi.

Cánh cửa gỗ cũ kĩ đổ ụp xuống tan tành sau một cú đấm như trời

giáng. Con Pugsley phóng ra khỏi chỗ của nó, sủa inh ỏi khi người đứng
đầu của MacDonnell bước qua những mảnh vỡ. Morgan trầm tĩnh quan sát.
Dưới chân anh, con chó đang sục vào hít hít ngửi ngửi.

“Tôi đến đây gặp vợ tôi.” Tiếng nói của Morgan vang lên phá tan sự

im lặng căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.