ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 511

qua dãy ghế thì họ cũng không dám xì xầm điều gì cả.Nhất là khi có một gã
MacDonnell đang quắc mắt dữ tợn nhìn họ từ phía đài lễ.

Sabrina tập trung vào mỗi bước chân của nàng như thể đó sẽ là bước

chân cuối cùng vậy, nàng cố gắng hết sức không bị sảy chân. Mỗi khi cảm
thấy mình sắp ngã, nàng lại ngước lên nhìn vào khuôn mặt của người đàn
ông vẫn đang chờ đợi nàng.

Sự tự tin mãnh liệt trong đôi mắt anh tiếp thêm cho nàng sức mạnh.

Trái tim nàng tràn đầy tình yêu đến mức nàng sợ rằng nó sẽ phá tung lồng
ngực nàng mà bay ra ngoài.

Khi nàng vừa bước đi vừa nhìn anh, trong vòng tay là bó hoa xinh xắn,

và nàng vấp ngãvì một chỗ lồi lên trên đường đi mà không thể nhìn thấy.
Một cái gai nhọn đam vào ngóntay làm nàng khẽ kêu lên một tiếng nhỏ.
Một giọt máu chảy xuống thấm lên bộ váy áo.

Morgan bình tĩnh nâng nàng dậy, rồi đưa ngón tay lên miệng và mút

vết thương đó.

“Ôi không,” nàng kêu khẽ, cố gắng chùi đi vết máu trên bộ trang phục.

“Em muốn lần này mọi thứ phải thật hoàn hảo.”

Anh nâng cằm cô lên bằng một ngón tay lớn, ấm áp của anh và nháy

mắt với nàng. “Đừng lo lắng về điều đó. Hãy nhớ lấy phương châm của
MacDonnell. Em sẽ rơi một chút máu cho bất cứ chiến thắng xứng đáng
nào.”

Đôi môi của Sabrina hơi run run, rồi mở ra thành một nụ cười. Nét

cười của nàng dần dần trở nên nhăn nhở thật quái. Hoàn toàn bỏ qua ánh
mắt quở trách của ông mục sư, Morgan ngẩng cao đầu lên và cười thật lớn.

Đôi môi của họ gặp nhau trong nụ hôn ngọt ngào và mềm mại như sự

đồng cảm giữa haingười, những bông hoa hồng bị chà sát giữa hai người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.