ĐÓA SEN BÊN HỒ TẢ VỌNG - Trang 239

- Nguyễn Hoàn. – Một giọng nam la lớn.

Tôi nhận ra giọng của Nguyễn Cảnh liền bước xuống xe ngựa. Nguyễn

Cảnh nhìn thấy tôi thì rất đỗi ngạc nhiên:

- Đinh Thanh?

Tôi cười với anh ta, nói:

- Nguyễn Hoàn đã bị say rượu, đang nằm trong xe.

Nguyễn Cảnh nhíu mày, giọng có chút hơi lớn:

- Tiểu thư, cám ơn nàng đã giúp đỡ tìm Nguyễn Hoàn. Đã tối rồi, tôi sẽ

đưa nàng về.

Tôi nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của anh ta, cảm thấy khó hiểu, sau

mới để ý thấy một kiệu gỗ bên đường có người hầu theo sau rất đông. Bóng
người ngồi trên kiệu hắt vào tấm rèm mỏng, chỉ có thể nhìn thấy đường nét
khuôn mặt và dáng ngồi.

- Đi. – Tiếng Trịnh Khải ra lệnh.

Kiệu gỗ chầm chậm tiến về phía trước. Tôi cúi đầu để Nguyễn Cảnh

không nhìn ra vẻ mặt tôi lúc này.

- Đưa công tử về phủ. – Nguyễn Cảnh ra lệnh cho gã hầu đánh xe ngựa.

Hai gã người hầu đồng thanh dạ một tiếng rồi đánh xe ngựa đi. Tôi quay

người, chầm chậm từng bước đi về nhà. Nguyễn Cảnh đi bộ sau tôi, cách
một đoạn ngắn.

Đến quay mặt nhìn tôi Trịnh Khải cũng không muốn, có lẽ anh đã sớm

quên đi đoạn tình cảm ngắn ngủi đó rồi. Tôi cười bản thân mình, tôi là
người đã khiến anh hiểu lầm và thất vọng. Tôi là người ép buộc anh phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.